Bác có vẻ bức xúc quá. Ta sẽ phân tích vấn đề này nhé:
- Việc ôm cái máy nổ là đúng đó, phải có cái gốc mới hiểu được cái cành cái ngọn. Bác trách nhà trường cái này là sai rồi, đây là kiến thức gốc
- Bác chê mấy ông giáo viên không có gì cao siêu, cái này bác không sai, nhưng vì bác chưa hiểu đúng thôi. Khi chúng ta quen gọi, quen nghĩ họ là Thày, tức là đã mặc định trong đầu là họ phải hơn ta ít nhất 1 cái đầu thì mới dạy được ta, khi không được như ý thì ta thất vọng. Cái này là do dấu vết từ thời phong kiến truyền lại và được gọi là truyền thống tôn sư, nhưng ngày xưa thì Thày ra thày thật, có nghĩa là hơn ta thật và cho ta kiến thức thật. Nhưng ngày nay, những người làm công tác giảng dạy, họ không phải là thày mà chỉ là người truyền tải kiến thức chứ không cho ta kiến thức, vì thế không cần giỏi hơn ta vẫn có thể truyền tải kiến thức cho ta. Khi học trong trường, các gói kiến thức đã được lên thực đơn, và họ chỉ cần bê ra cho ta thôi. Rõ ràng, nếu đồ ăn không ngon không thể tại cái ông bưng bê được. Vì thế, nếu kết quả học chưa tốt, không nên trách họ, vì họ đã làm đủ trách nhiệm trong khuôn khổ được quy định và mức tiền công được quy định. Học không tốt là do mình là chính.
Tất nhiên, trong một rừng các giáo viên, vẫn thấp thoáng bóng dáng những người thày thực sự.
- Bác nói rằng, 1 tuần ở Trường hải bằng 1 năm ở trường là không đúng. Nếu không có 1 năm ở trường, cộng thời gian lăn lóc, đói khát về kiến thức chuyên môn trên đường đời thì chắc chắn mấy cái tầm phào ở Trường hải kia sẽ thực sự là tào lao và chỉ để chém gió thôi, không chiến được đâu
Hy vọng các bác nhìn nhận lại, còn chửi tôi ư, xin mời