Tâm sự nghề sửa ô tô

B
Bình luận: 5Lượt xem: 2,431

Biendienoto

Tài xế O-H
Sau 7 năm nối nghiệp sửa ô tô của gia đình, chưa bao giờ tôi lại thất vọng vào bản thân mình đến vậy. Gia đình tôi có truyền thống sửa xe từ những năm 70 80 , ngày trước ông tôi chuyên sửa xe lam đến thời bố thì sửa các loại xe tải nhỏ. Tôi bắt đầu phụ bố tôi từ những ngày còn 14,15 thế là từ đó tôi gắn liền với cái nghề mình mảy tay chân lắm mùi dầu nhớt này. Vì có dòng máu nhiễm nhớt di truyền nên tôi học việc rất nhanh năm 20 tuổi gần như đã làm đảm nhận được công việc cua một người thợ chính. Đến năm tôi 27 tuổi vì bố tôi cũng đã già nên muốn về hưu dưỡng già thế nên tôi gánh vác cả gara. Sau 2 năm quản lí thì ngày hôm nay gara tôi sắp phải đóng cửa. Vì ngày càng ế khách, khách đến một lần rồi cũng bỏ đi. Bao nhiêu khách hàng cũ cũng vậy chỉ vì chỗ tôi chỉ dùng cách khám xe thông thường,không dùng thêm các thiết bị vì thấy rườm rà và phức tạp.Cũng chính vì vậy mà việc sửa chữa rất lâu mà nhiều khách không đợi được cứ giục mãi và mang xe đến chỗ khác. Bao nhiêu uy tín cha ông tôi gây nên cũng dần mất tất. Anh em thợ gắn bó lâu năm với tôi cũng dần nghỉ việc hết. Tôi bế tắt thật sự đến khi nhận ra vấn đề thì gần như là quá muộn màng. Vì tôi biết với cái tính cổ hủ và bảo thủ nên đẩy cái gara trở nên lạc hậu. Giờ đây tôi muốn bắt đầu lại từ đầu, hòa nhập với công nghệ. Nhưng lại không biết học ở đâu để áp dụng công nghệ với nâng cao tay nghề. Hy vọng bắt đầu học bắt đầu học bây giờ không quá muộn và có thể vựt dậy cái gara của mình.
 

thietbixe

Tài xế O-H
Sau 7 năm nối nghiệp sửa ô tô của gia đình, chưa bao giờ tôi lại thất vọng vào bản thân mình đến vậy. Gia đình tôi có truyền thống sửa xe từ những năm 70 80 , ngày trước ông tôi chuyên sửa xe lam đến thời bố thì sửa các loại xe tải nhỏ. Tôi bắt đầu phụ bố tôi từ những ngày còn 14,15 thế là từ đó tôi gắn liền với cái nghề mình mảy tay chân lắm mùi dầu nhớt này. Vì có dòng máu nhiễm nhớt di truyền nên tôi học việc rất nhanh năm 20 tuổi gần như đã làm đảm nhận được công việc cua một người thợ chính. Đến năm tôi 27 tuổi vì bố tôi cũng đã già nên muốn về hưu dưỡng già thế nên tôi gánh vác cả gara. Sau 2 năm quản lí thì ngày hôm nay gara tôi sắp phải đóng cửa. Vì ngày càng ế khách, khách đến một lần rồi cũng bỏ đi. Bao nhiêu khách hàng cũ cũng vậy chỉ vì chỗ tôi chỉ dùng cách khám xe thông thường,không dùng thêm các thiết bị vì thấy rườm rà và phức tạp.Cũng chính vì vậy mà việc sửa chữa rất lâu mà nhiều khách không đợi được cứ giục mãi và mang xe đến chỗ khác. Bao nhiêu uy tín cha ông tôi gây nên cũng dần mất tất. Anh em thợ gắn bó lâu năm với tôi cũng dần nghỉ việc hết. Tôi bế tắt thật sự đến khi nhận ra vấn đề thì gần như là quá muộn màng. Vì tôi biết với cái tính cổ hủ và bảo thủ nên đẩy cái gara trở nên lạc hậu. Giờ đây tôi muốn bắt đầu lại từ đầu, hòa nhập với công nghệ. Nhưng lại không biết học ở đâu để áp dụng công nghệ với nâng cao tay nghề. Hy vọng bắt đầu học bắt đầu học bây giờ không quá muộn và có thể vựt dậy cái gara của mình.
Cố nên thôi bác, rồi moi5c chuyện cũng ổm
 

Hoàng Nhật

Tài xế O-H
Bác viết tiểu thuyết thì hay hơn làm nghề,
Làm ăn bây giờ việc gì cũng khó làm, không riêng gì nghềnh ô tô, xã hội phát triển mạnh nhiều khi ta không theo kịp, xưởng giờ mọc lên nhiều cạnh tranh các thể loại, bây giờ muốn thành công trước mắt là đầu tư, còn tiếp theo thì em không biết ạ
 

Biendienoto

Tài xế O-H
Bác viết tiểu thuyết thì hay hơn làm nghề,
Làm ăn bây giờ việc gì cũng khó làm, không riêng gì nghềnh ô tô, xã hội phát triển mạnh nhiều khi ta không theo kịp, xưởng giờ mọc lên nhiều cạnh tranh các thể loại, bây giờ muốn thành công trước mắt là đầu tư, còn tiếp theo thì em không biết ạ
cảm ơn bác
 

Hoadiemson

Tài xế O-H
trước hết bác cần hỏi chính bản thân mình? bác có thật sự mê nghề này không? hay chỉ vì trước giờ theo nên giờ không theo không được! bất cứ nghề nào cũng thế . nếu làm nghề vì tiền thì rất khó nâng cao tay nghề cũng như công nghệ, tụt hậu là đúng thôi, trong khi nghề này công nghệ thay đổi theo năm tháng
 

Cai banh xe

Kích thích nghĩa là kích vào chỗ người ta Thích!
Sau 7 năm nối nghiệp sửa ô tô của gia đình, chưa bao giờ tôi lại thất vọng vào bản thân mình đến vậy. Gia đình tôi có truyền thống sửa xe từ những năm 70 80 , ngày trước ông tôi chuyên sửa xe lam đến thời bố thì sửa các loại xe tải nhỏ. Tôi bắt đầu phụ bố tôi từ những ngày còn 14,15 thế là từ đó tôi gắn liền với cái nghề mình mảy tay chân lắm mùi dầu nhớt này. Vì có dòng máu nhiễm nhớt di truyền nên tôi học việc rất nhanh năm 20 tuổi gần như đã làm đảm nhận được công việc cua một người thợ chính. Đến năm tôi 27 tuổi vì bố tôi cũng đã già nên muốn về hưu dưỡng già thế nên tôi gánh vác cả gara. Sau 2 năm quản lí thì ngày hôm nay gara tôi sắp phải đóng cửa. Vì ngày càng ế khách, khách đến một lần rồi cũng bỏ đi. Bao nhiêu khách hàng cũ cũng vậy chỉ vì chỗ tôi chỉ dùng cách khám xe thông thường,không dùng thêm các thiết bị vì thấy rườm rà và phức tạp.Cũng chính vì vậy mà việc sửa chữa rất lâu mà nhiều khách không đợi được cứ giục mãi và mang xe đến chỗ khác. Bao nhiêu uy tín cha ông tôi gây nên cũng dần mất tất. Anh em thợ gắn bó lâu năm với tôi cũng dần nghỉ việc hết. Tôi bế tắt thật sự đến khi nhận ra vấn đề thì gần như là quá muộn màng. Vì tôi biết với cái tính cổ hủ và bảo thủ nên đẩy cái gara trở nên lạc hậu. Giờ đây tôi muốn bắt đầu lại từ đầu, hòa nhập với công nghệ. Nhưng lại không biết học ở đâu để áp dụng công nghệ với nâng cao tay nghề. Hy vọng bắt đầu học bắt đầu học bây giờ không quá muộn và có thể vựt dậy cái gara của mình.
Đọc bài của bác, dựa trên những thông tin mà bác nói, tạm coi tất cả thông tin này là chính xác. Tôi có mấy câu thế này
1/ Về chuyên môn: nếu chỉ đơn giản là thiết bị và sử dụng thiết bị thì quá dễ, xuống tiền là xong, không phải nghĩ
Điều quan trọng ở đây là kỹ năng chẩn đoán và sửa chữa của bác, liệu có thực sự ngon lành hay không. Kinh nghiệm là quý, nhưng tư duy còn quý hơn, thứ này thì bác đang thực sự ở mức nào? Chất lượng sửa chữa có thực sự tốt không, xe có bị sửa chữa lại nhiều không? Nếu việc sửa chữa lâu mà nguyên nhân do chính đội ngũ kỹ thuật của bác thì mới là đáng lo và khó xử lý đấy
2/ Về thị trường, khách hàng, quản lý: Khách hàng bỏ đi do đâu, có phải do sự lạc hậu không? Anh em bỏ đi vì đâu: lương, đãi ngộ, cung cách quản lý
Chốt lại:
- Tôi cho rằng, bác chỉ có kinh nghiệm thôi
- Đi học chả bao giờ là muộn cả. Nhưng thời điểm này bác đi học để giải quyết điều gì cho cái xưởng: trình độ, hình ảnh, hay đơn giản là giải tỏa tâm lý bản thân. Phải tính được, việc công nghệ hóa cái xưởng của bác có phải là liều thuốc đúng bệnh hay là thuốc bổ. Hãy thực sự hiểu xưởng thiếu gì (có thứ tự ưu tiên cái trước cái sau, cái nặng, cái nhẹ)
- Bác định đầu tư thế nào? Lại trở lại, phụ thuộc câu trên thôi, còn bây giờ bác chỉ nói được: bỏ ra bao nhiêu tiền và bao nhiêu lâu
Thế đã, cảm ơn bác bác đã tin tưởng và tâm sự ở đây
 

Bạn hãy đăng nhập hoặc đăng ký để phản hồi tại đây nhé.

Bên trên