Mỵ châu ngoại chuyện- sưu tầm, độ chạc theo phong cách OH

Cai banh xe
Bình luận: 3Lượt xem: 1,140

Cai banh xe

Kích thích nghĩa là kích vào chỗ người ta Thích!
Kính các bác!
Em thì tuy cày cuốc trên đất OH, nhưng cũng có được đọc tý Sử. Dạo nọ, lang thang trên mạng nhện, thấy có câu chuyện, em lấy về hầu các bác. Nhưng cũng hưởng ứng tý cái gọi là Luật bản quyền gì đó nên học anh hàng xóm mông má lại tý capo, đèn hậu cho nó khác tý để khỏi bị kiện là Đạo văn đạo Sử. Soạn xong, mang đến chợ OH bán để kiếm tý xăng còm. Lần này, coi như gêm nhập vai vào nàng Mỵ ngọc. Chuyện là thế này:

" Em tên Ngọc. Ngày ấy, em đang tuổi thiếu nữ, xinh đẹp và duyên dáng vô cùng (bo đì của em như cái đồng hồ cát). Nhiều chàng trồng si lẫn đinh lim sến táu nhưng em chưa máu một ai. Em yết kiêu mà. Em cho ra re hết.

Mà nên nỗi, đất nước em lúc đấy do thân phụ An Dương Vương của em làm chủ tịch, luôn bị giặc bên Nót (North), cầm đầu là tay Triệu Đà đến xin đểu. Tay này thì bẩn và bựa thôi rồi, em chưa gặp nhưng ghét

Phụ thân em tức lắm nhưng cũng nhất quyết không cho gã họ Triệu đấy 1 tấc đất cắm dùi. Phải nói là bố em hơi bị năm bờ oăn đấy!

Nhưng xin nhiều không cho, họ Triệu đấy cáu. Nó xua vài vạn con cháu, đệ tử đến xâm lược nước em. bố em hốt quá, giao cho bộ trưởng Cao Lỗ xây thành Cổ Loa để cố thủ. Nhưng cứ xây thì lại đổ. Em nghi gã Cao Lỗ này ăn cắp vật liệu, rút ruột công trình. Mấy lần em kể cho Phụ vương nghe chuyện gã cho nguyên mấy cây thép vào túi mà ổng chả tin. Sầu như có bầu.

Cụ nhà em lo lắng lắm. Ngày chống giặc mệt vãi linh hồn, nên đêm cứ ngủ mê liên miên. Em thây có 1 đêm cụ mơ cái gì mà cứ gọi Kim Quy, Kim Quy ấy.

Thế là hôm sau cụ bảo mọi người là "xây theo dấu chân của Kim Quy". Em biết mỗi vậy. Mà thế éo nào lại ngon, hay thật, xây như thế đâm ra lại tốt. Cổ Loa thành xây xong chẳng đổ tẹo nào, trong bền đẹp phết. Em chắc mẩm cụ thuê đúng thợ xịn, nhà thầu tử tế từ đầu thì có phải xong từ lâu rồi không. Thể nào sau này xây nhà cho chồng, em cũng bảo cái công ty Kim Quy này đến xây cho vững.

Xây xong thành thì lại nảy sinh ra vấn đề mới: mịa, quân nó đông quá! Thằng nào cũng được trang bị 4-3, 4-4, 4-6, không bét ra cũng là loại xóc lọ 2-1, 2-2, mũ giáp thì cứ gọi là. Thỉnh thoảng còn tung lịu đạn mù nũa mới gớm chứ lị. Quân ta thì toàn súng đầu tam hoặc lục lởm, có bác còn có mỗi con dao Đa sỹ.

Cụ đau đầu lắm, hàng đêm uống thuốc ngủ mong sao sớm mơ thấy Thần Rùa để bày cách. Thế nào mà lại ứng nghiệm thật. Bố em mơ được Thần Rùa chỉ cho cách là lấy móng của ổng mà chế nỏ.

Em nghĩ thế thì chết. Chúng nó toàn chơi súng xịn, mình chơi nỏ, bắn được mấy. Nhưng mà cũng tài ghê cơ, cái nỏ này đúng là hay thật, bắn một phát mà ra tới vài mũi, à quên vài vạn mũi. Bọn Bẩn bên kia là chết nhiều như quân Nguyên.

Rồi, xong rồi, phòng ngự chặt, phản công nhanh, HLV An Dương Vương chẳng mấy chốc mà thắng HLV Triệu Đà, giữ được cơ ngơi.

Đất nước thanh bình cũng là lúc em nghĩ đến hạnh phúc của em. Tuổi này rồi mà toàn thằng ất ơ nào đấy đến xin chết, chả có thằng nào ngon cả. Sầu đông đếu chịu được.

Lúc ấy họ Triệu kia bị bố em oánh cho tơi bời hoa lả, sợ rúm người nên xin cầu hòa bằng cách kết tình thông gia. Úi giời, tiếng về độ chơi của em đồn ra thì đến bên Sri Lanka cũng biết nữa là mấy thằng Tàu này. Công nhận bọn này cũng có con mắt thẩm mỹ đấy! Em cũng háo hức lắm, xem trai Tàu trông ra sao.

Một hôm bố em giới thiệu cho em 1 gã họ Trọng tên Thủy, bảo là họ Triệu kia gửi sang ở rể nhân thể kết tình thông gia. Em thấy gã này buồn cười, bố họ Triệu mà con lại họ Trọng (chắc là Triệu Đà bây giờ trông rất giống tê giác hị hị), tên lại là tên con gái, chắc yếu đuối lắm. Nhưng gặp thì mới biết thằng này nó to phết các bác ạ. Phải mỗi tội khuôn mặt thì rõ lắm tàn nhang, mũi to như anh Quang Thắng, mắt thì một mí, trông dê dê. Được cái nụ cười thì ôi thôi, deadly smile! Em bị nó lừa cũng vì nụ cười đấy đấy.

Thế là em và Thủy thành vợ thành chồng. Nói chung thằng này khoản "vợ chồng" của nó cũng được: 3 lần/ngày, 7 ngày/tuần, không nghỉ! Cũng gọi là được thôi vì tiêu chuẩn của em là 7 lần/ngày và có chút bạo lực nữa cơ. Nhưng thôi, mình là phụ nữ Á Đông nói nhiều người ta đánh giá, chêt!

Thằng này nó cũng hư lắm, thỉnh thoảng cãi nhau nó định đánh em. May mà em dọa nó là nhờ anh Quy chế ra cái nỏ bắn cho 1 phát thì cứ gọi là người tua tủa như con nhím nên nó hoảng, sun vòi lại ngay. Các bác thấy em siêu không?!

Nhiều lần như thế, tò mò nó hỏi chỗ cái nỏ đấy đâu. Em bảo em không biết, bao giờ "chiều" em được 7 lần/ngày, liên tục trong 1 tháng thì em mới chỉ cho. Nó nghe xong ngất trên cành quất! Nhưng được cái thằng này yêu vợ, nó lên lúi ( núi) luyện công 1 năm giời. Về nhà em đang định cho nó 1 trận vì tội bỏ vợ đi theo giai, à quên, đi theo gái, thì nó đã phun ra 1 câu nghe rất "đi ngã" là: "Baby, are you ready!". Em chưa hiều ất giáp gì thì nó đã vồ lấy em rồi... â â â

Hèm, phải nói là 1 tháng đấy em mãn nguyện lắm, và đương nhiên là nói lời thì phải giữ lời. Hết tháng, em kể cho nó là cái nỏ đấy ở cái phòng này, muốn đi đến đấy thì rẽ phải chỗ lọ, rẽ trái chỗ chai, lên lên xuống xuống, qua phòng này đến phòng kia. Em nói xong thì thấy mắt nó nở hoa, thều thào được câu này: "may mà anh đặt máy ghi âm", rồi gục.

Một hôm Thủy bảo về thăm nhà vì nhớ mẹ. Em thấy cũng tội. Mình hành nó thế, cho nó về tẩm bổ rồi lại sang chiến đấu tiếp cũng không sao. Thế mà nó lại phản em (thằng chóa), nó mang cả cái nỏ của anh Quy về cho bố nó. Bố nó được nỏ, mang quân sang chiến với bố em. Bố em lần này mất nỏ nên chạy tóe khói, tất nhiên không quên mang em đi cùng. Chạy con Aston này hơi chậm, em đã bảo mua hẳn Lambo mà đi mà tiếc tiền, nên chưa mua. Đang định mua thì lại phải chạy loạn. Sầu như có bầu!

Lúc sắp sửa đi, em nhân được tin nhắn của Thủy bảo là mặc cái áo lông ngỗng quê quê mà hắn tặng hôm Noel, vừa đi đường vừa bứt lông ra rải xuống, khi nào áo hết lông thì tiện cho anh "chiều" em. Em nghe theo cũng thấy ổn (giờ nghĩ lại thấy mình ngu vkl, dại giai chết cũng đáng), vừa đi vừa bứt lông rải xuống đường. Thành thử rõ ràng, bố em chạy toàn 300km/h, lạng lách đánh võng không thua gì Hamilton mà vẫn thấy bọn Khựa hò hét phía sau.

Bố lượn ra đến 1 bãi biển thì xe hết xăng (xe éo gì tốn xăng thế, biết thế làm con Camry có khi chạy được xa hơn). Tự nhiên dưới biển 1 con rùa to vật vã nổi lên bảo bố em: "giặc ở ngay sau lưng ấy". Nghe papa giới thiệu đấy là thần Kim Quy, em mới ngộ ra là anh Quy em thường ngưỡng mộ. Gặp lần đầu mà anh lại xui bố em giết em thế này thì thật là trớ trêu con nghêu.

Bố em nghe theo anh Quy rút gươm ra định kết liễu em, nhưng em đâu phải tay vừa. Mấy lần xem Lara Croft em cũng học được vài chiêu. Chém mãi không được nên dùng kế bẩn, cụ hét rõ to: Trọng Thủy kìa. Em lúc đấy áo sống cũng gần hết rồi, nhìn rất giống bộ bikini, đợi Thủy mãi. Nghe hét thế liền quay lại, nào ngờ chính lúc đấy, bố em kết liễu em, xiên 1 phát vào trúng bụng. Đương nhiên là em toi.

Trong lúc hấp hối em chỉ biết là Thủy chạy đến, ôm em vào lòng khóc như cha chết, mẹ đi tù vì vỡ nợ tín dụng. Rồi bế em nhảy ùm xuống cái giếng gần đấy (chắc là cái giếng để cho khách tắm tráng sau khi ở biển lên).

Nghe bảo sau này giếng đấy nước sạch lắm, sạch hơn cả nước Phần Lan bây giờ, nên em cũng thấy tự hào. Người đời sau còn mông má, trang trí 16 chữ bằng vàng ròng, và đặt tên giếng là Bốn Tốt. Đấy là em nghe nói thế, chứ chết mệ rùi em biết chóa gì đâu. "

Hết chuyện! Em nhặt nhạnh & bơm vá + mông má độ chạc nâng đời ạ
 

vthanh1105

Tài xế O-H
bác viết truyện mới 100% nhưng tên nhân vật dính mấy tên người truyền thuyết.
PS: truyện hay ko bác để em còn đọc :))
 

Bạn hãy đăng nhập hoặc đăng ký để phản hồi tại đây nhé.

Bên trên